Vince Camuto kể lại câu chuyện đời mình từ khi còn là một thợ giày trở thành một huyền thoại trong làng giày dép thời trang với độc giả.
Hiện tại, ông Camuto nay đã 75 tuổi đã có một dây chuyền thiết kế thời trang cao cấp và đã thiết kế giày cho các nhãn hiệu khác.
Cha tôi là một thợ thủ công. Ông qua đời khi tôi mới hai tuổi. Chính vì thế, từ nhỏ tôi đã phải đỡ mẹ nhiều việc và lớn hơn một chút thì tự kiếm sống. Hồi đó, tôi sống ở Mahattan (khu trung tâm thương mại, tài chính, văn hóa của Mỹ).
Sau khi tốt nghiệp phổ thông, tôi trở thành giám đốc dịch vụ tại I. Miller – một cửa hàng thời trang chuyên bán giày dép và phụ kiện nữ đầu những năm 60. Sau này, khi bắt đầu bán tại cửa hàng, tất cả những người tôi tiếp xúc khi còn làm dịch vụ đều muốn mua đồ của tôi. Họ là những ngôi sao đang lên, những người mẫu chuyên nghiệp và những người khá giả.
Bước vào cái tuổi đôi mươi, tôi bắt đầu phác thảo các đôi giày. Tôi gặp Ted Poland, người sáng lập công ty giày Sudbury. Ông trở thành một người thầy, một cố vấn của tôi.
Sau đó, tôi được chọn làm nhà bán lẻ tại Miami cho công ty giày quốc gia (National Shoe) và tiếp quản một nhà máy Sudbury đang làm ăn thua lỗ. Tôi làm tất cả, từ thiết kế, sản xuất cho đến bán hàng. Dần dà, nhà máy được phục hồi và bắt đầu có lãi. Rồi tôi trở thành trưởng phòng nhập khẩu của Beck Industries – một nhà bán lẻ giày dép.
Năm 1969, Ngân hàng Sumitomo ở New York mời tôi sang mở công ty thiết kế và nhập khẩu nhãn hàng giầy riêng ở Braxin. Mục tiêu của ngân hàng này là đa dạng hóa ngành nghề đầu tư mà ở Braxin lại có địa bàn mở nhà máy hết sức lý tưởng. Thấy được gây dựng cái gì đó mới mẻ cũng thú vị, tôi liền nhận lời.
Những năm 70, tôi gặp Jerome Fisher. Anh ấy cũng là một nhà thầu cho Sumitomo giống tôi. Chúng tôi đứng ra mở công ty và lấy khẩu hiệu: vốn đầu tư Nhật, thiết kế Ý, công nghệ Braxin để tiếp thị.
Năm 1979, chúng tôi chuyển đến 9 West phố 57 (tòa nhà văn phòng cho thuê thuộc hạng cao cấp nhất ở Mahatan). Đang cố tìm tên cho sản phẩm thì nhìn ngoài cửa sổ thấy số 9 (nine), tôi liền quyết định nhãn hiệu của mình sẽ là Nine West.
Sau khi mở công ty, chúng tôi luôn tìm cách tạo ra những đôi giày thật phong cách nhưng với giá thấp. Dần dà, chúng tôi trở thành thương hiệu “hot”. Chúng tôi mở thêm nhiều cửa hàng bán lẻ và chiếm hữu cảm tình của giới bình dân. Sau 10 năm, chúng tôi định vị lại thương hiệu và thu hút khách hàng cao cấp hơn.
Chúng tôi là một trong những người đi tiên phong trong việc đặt các cửa hàng thương hiệu riêng trong các khu mua sắm. Chỉ một năm mà chúng tôi mở tới 125 cửa hàng mang thương hiệu Nine West, Easy Spirit và vô số các cửa hàng khác. Năm 1999, khi chúng tôi quyết định bán Nine West cho Jones Apparel group, thương hiệu này của chúng tôi trị giá tới 2 tỷ USD. Không dễ dàng gì khi vừa làm CEO, vừa làm giám đốc sáng tạo và vừa quản lý tài chính. Song bán Nine West thực sự vẫn là quyết định khó khăn nhất trong cuộc đời sự nghiệp của tôi vì tôi dành cho nó quá nhiều tâm huyết.
Một tuần sau khi thỏa thuận không cạnh tranh trong hai năm của tôi với Jones Apparel kết thúc, bạn tôi, Alex Dillard (chủ tịch của công ty Dillard – chủ sở hữu một chuỗi trung tâm mua sắm lớn ở Mỹ) để nghị tôi giúp xây dựng nhãn hiệu cho các cửa hàng của anh ấy. Và chúng tôi đã cùng nhau tạo ra 7 nhãn hiệu.
Hiện tại, chúng tôi đang sở hữu một tập đoàn mang tên Camuto Group. Dòng sản phẩm giày dép thời trang BCBG là nhãn hiệu đầu tiên chúng tôi đăng ký cấp phép. Năm 2005, chúng tôi chi 15 triệu USD để mua tên Jessica Simpson. Dòng sản phẩm Jessica Simpson (có khoảng 22 đầu sản phẩm) hiện đem lại khoảng 750 triệu USD doanh thu cho tập đoàn. Năm kia có ít nhất 35 ‘sao’ đề nghị chúng tôi thiết kế thương hiệu cho họ tuy nhiên chúng tôi lại nhắm đến một mục tiêu mới.
Hiện tại, chúng tôi đang hướng Vince Camuto trở thành thương hiệu của cuộc sống, vừa hợp túi tiền vừa sang trọng, bắt mắt. Chúng tôi hiện có 9 chủng loại sản phẩm, từ giày dép cho đến đồ trang sức. Tương lai chúng tôi sẽ còn tung ra nhiều loại sản phẩm nữa nữa. Năm 2010, doanh số bán lẻ của tất cả các thương hiệu và dòng sản phẩm của tập đoàn cộng lại là 2,5 tỷ USD. Ngoài ra, chúng tôi còn thiết kế và sản xuất cho 5.400 cửa hàng phân phối và bán lẻ trên toàn thế giới. Chúng tôi lôi kéo những nhà thiết kế trẻ và gom họ thành một nhóm làm việc ăn ý để xây dựng một dòng sản phẩm. Công việc là tình yêu của tôi. Tôi yêu giày dép, yêu thời trang và yêu mọi người.
Hiện tại, ông Camuto nay đã 75 tuổi đã có một dây chuyền thiết kế thời trang cao cấp và đã thiết kế giày cho các nhãn hiệu khác.
Cha tôi là một thợ thủ công. Ông qua đời khi tôi mới hai tuổi. Chính vì thế, từ nhỏ tôi đã phải đỡ mẹ nhiều việc và lớn hơn một chút thì tự kiếm sống. Hồi đó, tôi sống ở Mahattan (khu trung tâm thương mại, tài chính, văn hóa của Mỹ).
Sau khi tốt nghiệp phổ thông, tôi trở thành giám đốc dịch vụ tại I. Miller – một cửa hàng thời trang chuyên bán giày dép và phụ kiện nữ đầu những năm 60. Sau này, khi bắt đầu bán tại cửa hàng, tất cả những người tôi tiếp xúc khi còn làm dịch vụ đều muốn mua đồ của tôi. Họ là những ngôi sao đang lên, những người mẫu chuyên nghiệp và những người khá giả.
Bước vào cái tuổi đôi mươi, tôi bắt đầu phác thảo các đôi giày. Tôi gặp Ted Poland, người sáng lập công ty giày Sudbury. Ông trở thành một người thầy, một cố vấn của tôi.
Một số sản phẩm của Nine West
Sau đó, tôi được chọn làm nhà bán lẻ tại Miami cho công ty giày quốc gia (National Shoe) và tiếp quản một nhà máy Sudbury đang làm ăn thua lỗ. Tôi làm tất cả, từ thiết kế, sản xuất cho đến bán hàng. Dần dà, nhà máy được phục hồi và bắt đầu có lãi. Rồi tôi trở thành trưởng phòng nhập khẩu của Beck Industries – một nhà bán lẻ giày dép.
Năm 1969, Ngân hàng Sumitomo ở New York mời tôi sang mở công ty thiết kế và nhập khẩu nhãn hàng giầy riêng ở Braxin. Mục tiêu của ngân hàng này là đa dạng hóa ngành nghề đầu tư mà ở Braxin lại có địa bàn mở nhà máy hết sức lý tưởng. Thấy được gây dựng cái gì đó mới mẻ cũng thú vị, tôi liền nhận lời.
Những năm 70, tôi gặp Jerome Fisher. Anh ấy cũng là một nhà thầu cho Sumitomo giống tôi. Chúng tôi đứng ra mở công ty và lấy khẩu hiệu: vốn đầu tư Nhật, thiết kế Ý, công nghệ Braxin để tiếp thị.
Năm 1979, chúng tôi chuyển đến 9 West phố 57 (tòa nhà văn phòng cho thuê thuộc hạng cao cấp nhất ở Mahatan). Đang cố tìm tên cho sản phẩm thì nhìn ngoài cửa sổ thấy số 9 (nine), tôi liền quyết định nhãn hiệu của mình sẽ là Nine West.
Sau khi mở công ty, chúng tôi luôn tìm cách tạo ra những đôi giày thật phong cách nhưng với giá thấp. Dần dà, chúng tôi trở thành thương hiệu “hot”. Chúng tôi mở thêm nhiều cửa hàng bán lẻ và chiếm hữu cảm tình của giới bình dân. Sau 10 năm, chúng tôi định vị lại thương hiệu và thu hút khách hàng cao cấp hơn.
Chúng tôi là một trong những người đi tiên phong trong việc đặt các cửa hàng thương hiệu riêng trong các khu mua sắm. Chỉ một năm mà chúng tôi mở tới 125 cửa hàng mang thương hiệu Nine West, Easy Spirit và vô số các cửa hàng khác. Năm 1999, khi chúng tôi quyết định bán Nine West cho Jones Apparel group, thương hiệu này của chúng tôi trị giá tới 2 tỷ USD. Không dễ dàng gì khi vừa làm CEO, vừa làm giám đốc sáng tạo và vừa quản lý tài chính. Song bán Nine West thực sự vẫn là quyết định khó khăn nhất trong cuộc đời sự nghiệp của tôi vì tôi dành cho nó quá nhiều tâm huyết.
Một tuần sau khi thỏa thuận không cạnh tranh trong hai năm của tôi với Jones Apparel kết thúc, bạn tôi, Alex Dillard (chủ tịch của công ty Dillard – chủ sở hữu một chuỗi trung tâm mua sắm lớn ở Mỹ) để nghị tôi giúp xây dựng nhãn hiệu cho các cửa hàng của anh ấy. Và chúng tôi đã cùng nhau tạo ra 7 nhãn hiệu.
Hiện tại, chúng tôi đang sở hữu một tập đoàn mang tên Camuto Group. Dòng sản phẩm giày dép thời trang BCBG là nhãn hiệu đầu tiên chúng tôi đăng ký cấp phép. Năm 2005, chúng tôi chi 15 triệu USD để mua tên Jessica Simpson. Dòng sản phẩm Jessica Simpson (có khoảng 22 đầu sản phẩm) hiện đem lại khoảng 750 triệu USD doanh thu cho tập đoàn. Năm kia có ít nhất 35 ‘sao’ đề nghị chúng tôi thiết kế thương hiệu cho họ tuy nhiên chúng tôi lại nhắm đến một mục tiêu mới.
Hiện tại, chúng tôi đang hướng Vince Camuto trở thành thương hiệu của cuộc sống, vừa hợp túi tiền vừa sang trọng, bắt mắt. Chúng tôi hiện có 9 chủng loại sản phẩm, từ giày dép cho đến đồ trang sức. Tương lai chúng tôi sẽ còn tung ra nhiều loại sản phẩm nữa nữa. Năm 2010, doanh số bán lẻ của tất cả các thương hiệu và dòng sản phẩm của tập đoàn cộng lại là 2,5 tỷ USD. Ngoài ra, chúng tôi còn thiết kế và sản xuất cho 5.400 cửa hàng phân phối và bán lẻ trên toàn thế giới. Chúng tôi lôi kéo những nhà thiết kế trẻ và gom họ thành một nhóm làm việc ăn ý để xây dựng một dòng sản phẩm. Công việc là tình yêu của tôi. Tôi yêu giày dép, yêu thời trang và yêu mọi người.
Nguồn: Học Làm Giàu
No comments:
Post a Comment